Bài dự thi: Kể chuỵện tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh Câu chuyện: “Bác Hồ đến thăm các cháu thiếu nhi mồ côi ở trại Kim Đồng

Bác Hồ kính yêu của chúng ta sinh ngày 19 tháng 5 năm 1890 tại quê ngoại Hoàng Trù, quê nội Làng Sen. Quê Bác cũng như bao làng quê Việt Nam, những mái tranh ẩn mình dưới luỹ tre xanh, âm vang câu hò xứ Nghệ. Quê nghèo nuôi chí anh hùng, mãnh đất “địa linh nhân biệt” từ đời này qua đời khác. Người trưởng thành bước ra từ những câu ca, điệu hò ví dặm.

Làng sen đóng khố thay quần

Ít cơm nhiều cháo tảo tần quanh năm.

 Thế giới tuổi thơ của người đắm mình trong làn điệu dân ca quê nhà, gắn bó bên mẹ cha, trong sự thương yêu của bà con lối xóm. Chính tình yêu quê hương nảy nở lên tình yêu tổ quốc để rồi người cống hiến trọn đời mình vì nước vì dân.

Người đã đi xa nhưng để lại cho dân tộc ta một vốn di sản tinh thần vô giá. Mỗi mẫu chuyện của người đều chứa đựng ý nghĩa nhân văn cao cả tư tưởng hành vi cách mạng sáng ngời.

 

doc5 trang | Chia sẻ: giathuc10 | Lượt xem: 7069 | Lượt tải: 4download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Bài dự thi: Kể chuỵện tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh Câu chuyện: “Bác Hồ đến thăm các cháu thiếu nhi mồ côi ở trại Kim Đồng, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Tháp mười đẹp nhất bông sen
Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ.
Bác Hồ kính yêu của chúng ta sinh ngày 19 tháng 5 năm 1890 tại quê ngoại Hoàng Trù, quê nội Làng Sen. Quê Bác cũng như bao làng quê Việt Nam, những mái tranh ẩn mình dưới luỹ tre xanh, âm vang câu hò xứ Nghệ. Quê nghèo nuôi chí anh hùng, mãnh đất “địa linh nhân biệt” từ đời này qua đời khác. Người trưởng thành bước ra từ những câu ca, điệu hò ví dặm.
Làng sen đóng khố thay quần
ít cơm nhiều cháo tảo tần quanh năm.
 Thế giới tuổi thơ của người đắm mình trong làn điệu dân ca quê nhà, gắn bó bên mẹ cha, trong sự thương yêu của bà con lối xóm. Chính tình yêu quê hương nảy nở lên tình yêu tổ quốc để rồi người cống hiến trọn đời mình vì nước vì dân.
Người đã đi xa nhưng để lại cho dân tộc ta một vốn di sản tinh thần vô giá. Mỗi mẫu chuyện của người đều chứa đựng ý nghĩa nhân văn cao cả tư tưởng hành vi cách mạng sáng ngời.
Câu chuyện Bác Hồ đến thăm các cháu mồ côi ở trại Kim Đồng của tác giả Sơn Tùng đã để lại trong em nhiều cảm xúc và ấn tượng khó quên. Câu chuyện được in trong cuốn 117 câu chuyện kể về tấm gương đạo đức của Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Chuyện kể rằng: Một buổi sáng đẹp trời, Bác Hồ đã đến với các cháu ở trại Kim Đồng. Ngay từ phút đặt chân lên cổng trại nhìn bờ rào giăng dây thép gai, trong mắt Bác hiện lên sự nhức nhối. Nói với các cán bộ phụ trách giọng Bác nhẹ nhàng nhưng vô cùng thấm thía:
- Đây là nơi nuôi dạy các cháu mồ côi, được mang tên liệt sỹ Kim Đồng, sao các cô, các chú lại rào dây thép gai giống như một nhà tù thế này?
Chú Thuận thưa: - Dạ thưa Bác, cơ ngươi của chế độ củ để lại đấy ạ! 
Bác lắc đầu: Các cô, các chú phải tháo gỡ đám giây thép gai ra ngay. Chế độ cũ nhóm các cháu vào đây các cô, các chú phải tiếp tục nuôi dạy vì tương lai của các cháu.
- Rồi Bác đi từng căn phòng phòng ăn, phòng ở, phòng học nơi các cháu vui chơi, Bác khen:
- Được cái gọn gàng, ngăn nắp sạch sẽ nhưng còn  còn thế nào các cô, các chú có biết không?
Mọi người nhìn Bác vừa xúc động vừa lúng túng. Rồi chú Thuận mạnh dạn đáp:
- Thưa Bác các cháu ở trại còn chật chội ạ!
Bác Hồ mỉm cười:
Chú nói đúng có một phần nhỏ thôi. Đối với các cháu điều lớn nhất cần phải bù đắp tình thương. Các cháu đã không còn bố mẹ thì các cô, các chú ở đây là bố, 
là mẹ của các cháu. Các cô, các chú nuôi dạy các cháu phải đem cả tấm lòng làm cha làm mẹ mà cư xử, mà săn sóc, mà dạy bảo. Bác thấy ở đây, đối với các cháu còn cái vẽ “trại lính” thiếu cái ấm cúng của gia đình. Dạy cho các cháu vào khuôn phép sống có kỷ luật, trật tự là đúng. Nhưng không để các cháu mất đi cái hồn nhiên, vui tươi, thoải mái. đừng biến các cháu trở thành “ông cụ non”. Các cô, các chú phải làm sao cho các cháu thấy trại Kim Đồng là gia đình của các cháu, đi xa các cháu nhớ, ở nhà các cháu vui. Được như vậy thì cần gì phải rào dây thép gai, phải canh phòng nghiêm ngặt với các cháu?
Bác lại hỏi:
- Những cháu kém có nhiều không?
- Thưa Bác nhiều ạ.
- Nhiều là bao nhiêu?
Đồng chí phụ trách hơi bối rối. Bác nói ngay:
- Quản lý các cháu thì cần phải biết cụ thể từng cháu một, biết chắc chắn cái dở, cái hay của mỗi đứa. Có như vậy thì dạy mới có kết quả tốt.
Bác bảo chú Thuận đứng bên:
- Cho Bác gặp cháu nào kém nhất trại.
Em Quốc đứng khoanh tay trước mặt Bác. Bác cúi xuống vuốt nhè nhẹ tóc em. Bác hỏi:
- Tên cháu là gì?
- Thưa Bác cháu tên là Quốc lủi ạ!
Bác nhìn em ái ngại: 
- Ai đặt cho cháu cái tên ấy?
- Dạ thưa, các bạn gọi cháu thế ạ.
- Vì sao các bạn gọi cháu là Quốc lủi?
- Thưa Bác: Cháu  cháu hay trốn trại, cháu hay chui qua hàng rào, lủi qua ngõ phố ạ!
- Sao cháu không chịu ở trong trại mà lại trốn ra bên ngoài?
- Thưa Bác ở trong trại cực khổ lắm ạ  chúng cháu bị gò bó đủ thứ.
- Cháu nói sự gò bó cho Bác nghe nào?
Thưa Bác
Quốc nhìn Bác mà nước mắt cứ trào ra, nghẹn ngào không nói lên lời. Bác xoa đầu em, Bác đã thấu hiểu những điều muốn thưa với Bác, Bác khuyên Quốc từ nay cháu hãy cố gắng bỏ cái tên “Lủi” giữ cái tên Quốc.
 Nước mắt càng giàn dụa trên hai má Quốc.
Bác Hồ cầm tay Quốc đi ra chỗ mọi người đang tập hợp đón đợi Bác. Bác thân mật kể cho các em nghe về một số tấm gương tốt của thiếu nhi trong kháng chiến chống pháp, gương tốt của thiếu nhi Liên Xô và các nước bạn. Các em đã không được nước mắt khi nghe Bác kể về thời niên thiếu của Bác. Bác cũng từng thèm được một cái đồ chơi, ước ao được một bộ quần áo để mặc tết Bác đã phải mồ côi mẹ lúc lên chín, lên mười. Bác đã phải bế em trèo trẹo bên hông đi xin sữa cho em sau những ngày mẹ qua đời. Bác căn dặn các em như ông dặn cháu:
- Các cháu phải vâng lời các cô, các chú phụ trách. Thiếu nhi thì phải ngoan, phải thật thà lễ phép với người lớn, kính trọng người già, giúp đỡ người tàn tật yếu đau. Các cháu phải ở trong tập thể với nhau cần phải thương yêu nhau như anh chị em ruột thịt. Phải dũng cảm sữa chữa những khuyết điểm , những thói hư tật xấu để lớn lên làm chủ của đất nước, đừng để mình là gắng nặng của xã hội 
Rồi Bác lại bảo các cháu co làm được những điều Bác còn dặn không nào?
- Một tiếng “Có” vang lên, đều khắp và rôi nổi. Bác còn dặn thêm các cháu là phải noi gương dũng cảm của liệt sỹ Kim Đồng. Trong học tập và rèn luyện, em nào đạt kết quả tốt, Bác sẽ gửi phần thưởng và Bác thân mật hẹn: Nếu cả trại cùng tiến bộ vượt bậc, Bác sẽ còn về thăm các cháu nhiều lần nữa.
Ngày hôm ấy Bác để lại rất nhiều quà để chia cho các em. Nhận phần quà Bác cho nhiều em không ăn cất làm kỷ niệm. Từ hôm đó trong từng đôi mắt của các em ngời lên niềm vui nhận quà của Bác. Em Quốc không lủi qua hàng rào nữa mà giữ gìn mình như giữ gìn món quà Bác để trong trái tim.
* ý nghĩa rút ra từ câu chuyện:
Câu chuyện Bác Hồ đến thăm các cháu thiếu nhi ở trại Kim Đồng như một thông điệp đã để lại cho chúng ta một bài học thấm thía về cách nuôi dạy giáo dục trẻ.
Câu chuyện trên một lần nữa thuyết phục chúng ta về tấm gương đạo đức của chủ tịch Hồ Chí Minh. Người là cha, là Bác, là anh “ Trái tim lớn lọc trăm dòng máu đỏ”. 
Ngày nay Bác Hồ kính yêu của chúng ta không còn nữa, nhưng đạo đức của người mãi mãi là tấm gương sáng cho chúng em học tập và noi theo.
Hôm nay thế hệ chúng em rất vinh dự được ngồi dưới mái trường mến yêu, được học hành vui chơi ca hát em phải luôn tu dưỡng đạo đức để trở thành con ngoan trò giỏi, lớn lên xây dựng đất nước để xứng đáng với công lao trời biển của Bác dành cho chúng em.
Đề tài ca ngợi Bác Hồ bằng những ca khúc, bài thơ của nhiều tác giả nổi tiếng. Sau đây em xin trình bày bài thơ “Cháu nhớ Bác Hồ” của nhà thơ Thanh Hải, viết về một em bé miền Nam ở vùng tạm chiếm được Bác Hồ thương yêu, nổi nhớ của em cũng như Thiếu Nhi cả nước, ai ai cũng muốn được gặp Bác Hồ, bài thơ như sau:
Cháu nhớ Bác Hồ
Đêm nay bên bến Ô Lâu,
Cháu ngồi cháu nhớ chòm râu Bác Hồ.
Nhớ hình Bác giữa bóng cờ.
Hồng hào đôi má bạc phơ mái đầu.
Mắt hiền sáng tựa vì sao.
Bác nhìn đến tận cà mau cuối trời.
Nhớ khi trăng sáng đầy trời.
Trung thu Bác gửi những lời vào thăm.
Đêm đêm cháu những bâng khuâng.
Giở xem ảnh Bác cất thầm bấy lâu.
Nhìn mắt sáng, nhìn chòm râu,
Nhìn vầng trán rộng, nhìn đầu bạc phơ.
Càng nhìn càng lại ngẩn ngơ.
Ôm hôn ảnh Bác mà ngờ Bác hôn.

File đính kèm:

  • docBai du thi ke chuyen tam guong dao duc Ho Chi Minh.doc