Tạp chí Thông tin toán học - Tập 4 Số 4 Tháng 12 Năm 2000
Công tác ứng dụng Toán học: Ngay từ đầu thành lập, Viện đã chú trọng đến công tác này. Đã có nhiều cố gắng giải quyết các bài toán thực tiễn như: nghiên cứu nổ mìn định hướng, giải quyết các bài toán liên quan tới đập thuỷ điện (Sông Đà, Trị An), tính toán mức độ ô nhiễm môi trường ở một số vùng. Tham gia giải quyết các bài toán vận tải hàng hoá, bài toán phân phối các tàu nước ngoài chở xăng dầu, bài toán sơ đồ mạng PERT cho công trình lăng Hồ Chủ tịch, bài toán mạng cấp thoát nước cho thành phố. Gần đây nhiều cán bộ của Viện đã tham gia viết các phần mềm chuyên dụng cho máy tính để giải quyết nhiều vấn đề về quản lí, kinh doanh, .
biết nh−ờng nào. Ngày 27/8/2000, tôi viết th− mừng ông tròn 70 tuổi. Hai ngày sau, ông còn nói ông không hề cảm thấy già đi. (Ng−ời ta thấy ông có lý, nếu nhìn vào những công bố đều đặn của ông trong những năm gần đây.) Vậy mà, chỉ bốn ngày sau ông đột ngột ra đi. Tôi đã gửi một th− dài an ủi bà Marilyn Peterson. Trong th− tôi kể rằng tôi đã viết hai bài báo đề tặng ông, một bài trên Proc. AMS mừng ông tròn 60 tuổi, và bài thứ hai viết chung với Trần Ngọc Nam sắp in trên Trans. AMS mừng ông tròn 70 tuổi. Tôi yên lòng vì sinh thời ông đã biết cả hai bài này. Trong hơn m−ời năm vừa qua, tôi đã quen đ−ợc th−ờng xuyên trao đổi toán học với ông, hoặc hỏi ông xem một vấn đề nào đó đã có ai làm ch−a. Thật dễ chịu khi đ−ợc thảo luận với một nhà toán học lớn, mà ng−ời đó luôn sẵn sàng nghe mình nói, kể cả những câu hỏi ngớ ngẩn. Có lẽ phải rất lâu tôi mới quen đ−ợc với trạng thái thiếu ông. Hội Toán học Mỹ và đại học MIT đã tổ chức lễ t−ởng niệm cuộc đời và sự nghiệp của Frank Peterson ngày Thứ hai 13/11 vừa qua tại đại học MIT. Haynes Miller cho biết anh đã nhận lời với Hội Toán học Mỹ viết một bài về Frank Peterson trên Notices AMS. Về phần mình, tôi viết bài này nh− thắp một nén nhang bái vọng ông. Có lẽ tất cả những điều chúng ta làm bây giờ chỉ là để khiến ta yên lòng. Phần ông, ông không cần gì nữa. Bất giác, tôi nhớ một câu thơ của Thôi Hiệu: “Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản, Bạch vân thiên tải không du du.” Hạc vàng một khi bay đi không trở lại nữa. Nghìn năm mây trắng vẫn nhởn nhơ. Hà nội, 13/11/2000 Một số giải th−ởng toán học trao trong năm 2000 Giải th−ởng Felix Klein của HTH Châu Âu, giành cho một hoặc một nhóm nhà khoa học trẻ sử dụng những ph−ơng pháp mới để đề xuất những giải pháp xuất sắc cho một vấn đề công nghiệp. Năm nay giải đ−ợc trao cho David C. DOBSON (ĐHTH A&M Texas, Mỹ). Giải th−ởng Heineman, giành cho Vật lý toán đ−ợc trao cho Sidney R. COLEMAN (ĐHTH Harvard, Mỹ). Giải th−ởng d'Alembert của HTH Pháp, giành cho các sách viết bằng tiếng Pháp và phổ cập Toán học, đ−ợc trao cho Elisabeth BUSSER (Lycée Bartholdi, Pháp) và Gilles COHEN (Lycée Saint-Louis, Pháp). (xem tiếp tr. 12) 10 Làm toán và viết toán nh− thế nào Reuben Hersch Lời ng−ời dịch: Reuben Hersch là một nhà toán học Mỹ. Ông đã viết nhiều bài báo và sách bàn về toán đ−ợc độc giả yêu thích. Bài báo này có tiêu đề tiếng Anh là “How to do and write math research”, đăng trong tạp chí The Mathematical Intelligencer, số 19 (2), 1997. Tác giả viết rất dí dỏm nên rất khó dịch đ−ợc đúng nguyên văn. Những chữ viết nghiêng là của tác giả. Hy vọng rằng độc giả sẽ thu nhận đ−ợc ít nhiều kinh nghiệm “xấu” cho công việc của mình. (ND: Ngô Việt Trung) Nhiều nhà toán học có kinh nghiệm có thể viết một bài báo tốt hơn về vấn đề trên. Nh−ng họ đã không làm và vì vậy tôi đã viết. Bài báo này dành cho những ng−ời mới làm toán, những ng−ời ban đêm có thể hét lên rằng “Làm thế nào để nghiên cứu cái môn toán chết tiệt này?” Tôi sẽ bàn riêng biệt về hai vấn đề: làm toán và viết toán nh− thế nào. Làm toán nh− thế nào? Tìm ý t−ởng ở đâu? hay cụ thể hơn, tìm vấn đề để làm toán ở đâu? Có nhiều cách tốt xấu khác nhau để tìm. Giả sử rằng anh đã có một ng−ời thầy và một lĩnh vực nghiên cứu, và ng−ời thầy nói với anh rằng vấn đề nóng hổi nhất năm nay trong lĩnh vực này là “vấn đề tồn tại duy nhất”. Giả sử rằng đề tài luận án của anh là một lời giải cho một tr−ờng hợp đặc biệt: tồn tại duy nhất với điều kiện A, và anh đã có bài báo đầu tiên! Phải làm gì tiếp theo đây? 1. Một cách hay đ−ợc làm theo là biến hoá điều kiện A. Trong bài báo tiếp theo hãy làm yếu điều kiện A đi thành điều kiện A’, sau đó là điều kiện A’’ cho một bài báo khác. Anh có thể sẽ trở nên nổi tiếng là chuyên gia làm yếu điều kiện A. 2. Một cách khác là tập trung làm về vấn đề tồn tại duy nhất. Biết rằng đã có khoảng nửa tá cái đầu khác nh− anh đang sôi sục trong cuộc đua. Hãy tiếp cận với họ qua e-mail và thảo luận trực tiếp. Thử xem có thể thay đổi kỹ thuật mới của X bằng cách làm mịn hơn metric của anh ta rồi sau đó sử dụng kỹ thuật của Y từ năm ngoái. Viết những cái đó lại thật nhanh để có thể công bố tr−ớc Z. Nếu anh có tốc độ và sự dẻo dai anh có thể sẽ đ−ợc biết đến nh− là một chuyên gia trẻ về vấn đề tồn tại duy nhất. 3. Cũng còn những cách khác nữa. Có thể anh muốn phấn đấu để bù đắp lại sự thiếu hụt kiến thức mà bây giờ anh mới nhận thấy. Anh sẽ bắt đầu xem những tạp chí ngoài lĩnh vực nghiên cứu của anh. Nếu anh làm theo cách này, có thể anh sẽ thỉnh thoảng phát hiện đ−ợc một điều gì đó không bình th−ờng, chẳng hạn một sự t−ơng tự giữa những kết quả không liên quan gì đến nhau hay một quy luật ch−a đựơc biết đến. Hãy thử t−ởng t−ợng xem cái gì cần phải làm tiếp. Anh có thể sẽ viết đ−ợc một bài hay nhiều bài báo. Sau đấy anh sẽ thấy một đám những ng−ời trẻ đang cố gắng ngó qua vai anh để tìm cách tổng quát hoá hoặc đặc biệt hoá hay mở rộng ý t−ởng của anh. 4. Tổng quát hoá là một con đ−ờng cao tốc có nhiều xe đi. Giáo s− P có một kết quả về các không gian Lp. Hãy tổng quát hoá kết quả này sang không gian Banach trừu t−ợng, sau đó sang các không gian Frechet, rồi sau đó nữa sang cả các không gian Hausdorff. Ba bài báo liền trong một tháng. Nếu anh là một ng−ời không khôn ngoan thì anh có thể bắt đầu luôn với không gian Hausdorff, nh−ng anh sẽ chỉ có một bài báo. Tôi cảnh báo là anh không nên đi theo con đ−ờng này. Anh sẽ mang tiếng suốt đời là một ng−ời không ra gì. Tr−ớc khi tổng quát hoá, cần phải trả lời đ−ợc hai câu hỏi sau. Sự tổng quát hoá có 11 chứa ít nhất một tr−ờng hợp đặc biệt thú vị ch−a đ−ợc ai xét đến không? Việc chứng minh tr−ờng hợp tổng quát cần có một ý t−ởng mới không tầm th−ờng không? Nếu câu trả lời cho cả hai câu hỏi này đều là không thì nên giữ cái này làm đề tài luận án cho một sinh viên kém của anh. 5. Đặc biệt hoá hay bị hạ thấp không đúng với vai trò của nó nh− là một cách nghiên cứu. Nếu giáo s− Q có một định lý hay về không gian Banach, hãy thử xem việc áp dụng nó cho không gian Lp có đem lại một công thức bất ngờ hay một mối quan hệ không ngờ tới với lý thuyết xác xuất hay ph−ơng trình đạo hàm riêng hay không? Trong năm con đ−ờng trên, cách liên hệ các chuyên ngành, các ph−ơng pháp hay các kết quả không liên quan đến nhau sẽ dễ dẫn đến vinh quang nhất. Nó chỉ đòi hỏi anh phải biết chút ít về hai lĩnh vực khác nhau. Nếu anh muốn giấu kết quả của mình cho đến khi anh hoàn thiện các chứng minh và sau đó làm các đồng nghiệp ngạc nhiên, anh sẽ bị thiệt thòi nghiêm trọng đấy. Nói chuyện với những ng−ời khác hay hơn nhiều. Có thể khó tìm đ−ợc một ng−ời nào đó chịu lắng nghe anh. Thông th−ờng nên tìm một ng−ời nào đó cũng đang tìm ng−ời để tâm sự. Cô ta sẽ nghe anh nói về các siêu lặp con von-Neumann, còn anh sẽ nghe cô ta nói về các martingales con nửa-Markov. Làm thế nào để viết toán? Quyết định lớn nhất đầu tiên của anh là viết để ng−ời khác hiểu hay không hiểu? Trong một bức th− gửi Florimond De Beaune ngày 20/2/1639, Đê-các đã viết “... trong tr−ờng hợp các tiếp tuyến, tôi chỉ đ−a ra một ví dụ đơn giản về sự phân tích đ−ợc trình bày thật sự từ một khía cạnh t−ơng đối khó và tôi đã bỏ đi nhiều thứ có thể thêm vào để cho sự phân tích dễ hơn. Tuy thế, tôi khẳng định với ông là tôi đã cố tình bỏ đi tất cả những cái đó chỉ trừ trong tr−ờng hợp đ−ờng tiệm cận mà tôi đã quên mất làm việc này. Nh−ng tôi cảm thấy chắc chắn rằng một số ng−ời th−ờng khoe mình biết đủ mọi thứ sẽ không bỏ qua dịp này để nói rằng họ đã biết điều tôi viết nếu tôi trình bày một cách dễ hiểu đối với họ. Sau đó tôi sẽ không có sự vui thích nh− tôi đang có về những phản bác vô căn cứ của họ.” Một số nhà toán học viết nh− là để ng−ời khác không hiểu và không công nhận đó là mục đích của họ. Mộng du có những −u điểm của nó. Nh−ng vì anh đang đọc bài báo này, tôi cho rằng anh muốn biết tôi đang làm cái gì. Sau đây là một vài mẹo để làm cho ng−ời khác không hiểu, lấy ra từ những bài báo gần đây. 1. Không giải thích anh đang làm cái gì và tại sao anh làm nh− vậy ngoài một vài lời đánh đố kiểu “Vấn đề tồn tại duy nhất có mối liên quan đến việc xây dựng và phân loại các siêu lặp con von- Neumann.” 2. Đừng nói rõ ràng cái gì đã làm đ−ợc. Nêu nhiều tài liệu trích dẫn, ít nhất là 30 bài, phần lớn là tài liệu tiếng Pháp. 3. Tránh dùng những ngôn từ đời th−ờng. Tất cả mọi thứ có thể nói đ−ợc bằng tiếng Anh đều có thể biểu thị d−ới dạng ký hiệu nếu anh thật sự cố gắng. 4. Không nhắc lại những gì đã đ−ợc nêu ra trong các tài liệu trích dẫn. Rất ít độc giả sẽ tra cứu chúng trong th− viện, đặc biệt là khi tài liệu trích dẫn của anh lại không có trong th− viện của họ. 5. Dùng nhiều kiểu chữ khác nhau, tốt nhất là chữ Đức cổ. Nh−ng các chỉ số trên d−ới hai hay ba tầng có thể bị nhà in phản bác. 6. Sử dụng th−ờng xuyên câu “dễ dàng thấy rằng” hay “một phép tính đơn giản cho thấy” hay “từ đây suy ra ngay lập tức” hay “theo cách suy luận quen 12 biết của Khổng tử” khi nào anh thấy có thể. Thế cũng là đủ cho cách viết không hiểu. Cái gì làm cho ng−ời ta hiểu đ−ợc? Viết cho ng−ời khác hiểu sẽ gây khó khăn cho anh hơn so với việc viết để ng−ời khác không hiểu. Luôn luôn viết nh− vậy sẽ làm giảm “năng suất” của anh. Có một thành kiến chung là viết dễ hiểu sẽ làm hại đến tên tuổi. “Nếu tôi có thể hiểu đ−ợc thì cái đó chắc phải tầm th−ờng.” Đừng bận tâm về thành kiến này. Đừng sợ nó. Những ng−ời làm toán sẽ biết ơn các nhà toán học viết dễ hiểu. Tất nhiên là họ sẽ đọc các bài báo dễ hiểu nhiều hơn. Viết dễ hiểu có nghĩa tr−ớc tiên là đừng theo các lời khuyên ở trên cho việc viết cho ng−ời k
File đính kèm:
tap_chi_thong_tin_toan_hoc_tap_4_so_4_thang_12_nam_2000.pdf